Trung phong huyền thoại Cao Cường

Nguyễn Cao Cường, sinh năm 1954, là con trai cựu danh thủ Thìn A, em ruột cựu tả biên cừ khôi Ba Đẻn. Có gien năng khiếu (của gia đình), gặp môi trường thuận lợi (có thầy giỏi, đàn anh và đồng đội đang thời phong độ cao hỗ trợ), với ý…

Nguyễn Cao Cường, sinh năm 1954, là con trai cựu danh thủ Thìn A, em ruột cựu tả biên cừ khôi Ba Đẻn. Có gen năng khiếu (của gia đình), gặp môi trường thuận lợi (có thầy giỏi, đàn anh và đồng đội đang thời phong độ cao hỗ trợ), với ý chí rèn luyện không mệt mỏi, anh đã tiến bộ rất nhanh, toàn diện và vững chắc.

Khi đạt đến đỉnh cao, ở Cao Cường gần như hội đủ những yếu tố của một trung phong giỏi và có cách đá tiếp cận với hiện đại. Xem Cao Cường đá, người ta thấy có cách bật vọt đột biến và mạnh mẽ giống Hiển (coóc), cái sắc nhọn như mũi khoan của Hùng (xồm), tính gan lì, dám chịu đựng những va chạm cần thiết trong chỗ đông người của Nguyễn Bính, nét tinh khôn chọn chỗ để ghi bàn của Nguyễn Văn Dũng và cả cái khéo léo, uyển chuyển của ông anh ruột Ba Đẻn.

Cao 1m72, nặng 65 kg, thể chất cường tráng, xuất sắc ở cả 4 tố chất chính: nhanh, mạnh, bền và khéo. Kỹ thuật đều cả hai chân (hồi ấy, kiểm tra các tiêu chuẩn cấp kiện tướng, anh đạt nhẹ nhàng), nổi bật là dẫn bóng qua người với tốc độ cao rồi vừa chạy, vừa sút mạnh và chuẩn, do đó ghi được nhiều bàn thắng.

Từ khi chính thức đảm nhiệm vị trí trung phong tại Thể Công, mùa giải nào anh cũng có từ 5 đến 10 bàn, riêng giải QG 82/83, anh là SVua phá lưới⬝ với kỷ lục hiếm có: 22 bàn.

Cao Cường thuộc tuýp cầu thủ chăm tập và luôn tập với cường độ cao ít người bì kịp. Thời kỳ chuẩn bị thể lực, những buổi tập sức mạnh, anh chịu sức nặng có tổng cộng trọng lượng 8-9 tấn trên vai mỗi buổi là thường. Tập sức bền tốc độ, chạy nhiều lần cự li ngắn 15, 20, 30m để có tổng chiều dài lên đến 3.000m trong một buổi tập chưa phải đã là cao nhất.

Đồng đội nào được giao cho kèm, bám Cao Cường trong các bài tập 5 chống 5, hoặc 7 chống 7 đều coi chừng đứt hơi. Anh còn rất chịu khó tự tu thêm ngoài giờ, và coi đó là cách tích luỹ vốn liếng tốt nhất cho sự thăng hoa trên sân cỏ, bởi tự tập riêng là lúc dễ phát huy sáng tạo những điều ngoài giáo án.

Sức mạnh ý chí của Cao Cường trong thi đấu là một ưu điểm thường trực. Đã ra sân là anh xông xáo, say sưa, không chấp nhận cách đá cầm chừng dù ở loại trận đấu nào. Cho nên có Cao Cường đá, trận đấu luôn sôi nổi, hào hứng, buộc đối phương phải cuốn theo. Đã có người nói: SNhờ cao nghệ nên mới to gan⬝.

Điều đó rất đúng nhưng chưa đủ. Bởi lúc khoẻ đã vậy, cũng có lúc yếu, sức khoẻ giảm sút, hoặc khi gặp tâm trạng nặng nề, cả đêm trước trận đấu gần như thức trắng. Những lúc như vậy, lãnh đạo và đồng đội muốn anh nghỉ, nhưng anh tự thấy có thể ra sân và đồng đội rất cần có mình ở trận này, thì anh kiên quyết xin đá, chẳng dễ can ngăn. Mà đã vào sân thì khán giải chỉ thấy một Cao Cường Stả xung hữu đột⬝ cho đến khi rời sân, như chẳng có ốm đau, buồn phiền gì cả.

Trung phong là vị trí khó, bên cạnh những tố chất cần có, luôn đòi hỏi sức bật vọt trẻ trung và tư duy linh hoạt, nhạy bén. Vậy mà Cao Cường trụ một cách sắc sảo ở vị trí đó được gần 20 năm. Có lẽ nên coi đây là một kỷ lục của bóng đá VN!

Trong thời gian ấy, anh được tặng danh hiệu SVĐV tiêu biểu quốc gia⬝ 2 lần. (Ngày ấy, báo TDTT tổ chức bầu chọn trong tất cả các môn 10 VĐV tiêu biểu nhất trong cả nước để tặng danh hiệu này).

Năm 1994, báo Lao Động tổ chức việc bầu chọn 1 đội hình cầu thủ bóng đá tiêu biểu nhất VN thời kỳ 1975-1995, Nguyễn Cao Cường được nhiều phiếu nhất, xứng đáng được tôn vinh, nhận huy hiệu danh dự Scầu thủ xuất sắc nhất 20 năm⬝ và một phần thưởng tượng trưng.

Cũng giống như người anh ruột Thế Anh, đời cầu thủ dài gần 1/5 thế kỷ đầy huy hoàng của Cao Cường gắn với thành tích đỉnh cao của đôi Thể Công ở trong nước cũng như khi ra nước ngoài, nhiều năm với chiếc băng thủ quân trên tay, được kết thúc trọn vẹn, để lại ấn tượng đẹp trong lòng khán giả.

(Theo thethao.vtc.vn)